Cô thậm chí không nhớ nổi là năm nào.
Chỉ nhớ mùa đông năm ấy đặc biệt lạnh, cô vừa đúng kỳ kinh nguyệt, co ro ở nhà, toàn thân lạnh cóng, em trai cô lại làm ầm lên đòi ăn cá.
Trong nhà đã lâu không có thịt, mẹ cô vừa nghe, liền đau lòng cho Lâm Gia Quý, ép cô ra ngoài, đi ra sông bắt cá.
Lúc đó, cô nghe lời mẹ nhất, mẹ cô nói gì, cô chưa bao giờ dám cũng không dám chống lại, kéo thân thể mệt mỏi, đội cái lạnh ra ngoài.
Đến bờ sông, gió lạnh thấu xương, quần áo của cô vốn không dày, đông cứng đến mức tay chân đều cứng đờ, mà bờ sông vì ẩm ướt, sau một đêm lạnh giá, đã đóng băng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây