“Vâng.”
Lâm Ngọc Kiều gật đầu, nhìn Trần Anh với vẻ xúc động.
Dù kiếp trước hay kiếp này, gặp được một người chân thành giúp đỡ mình như Trần Anh, cô thật sự rất biết ơn.
Sau khi bàn bạc xong mọi chuyện, Lâm Ngọc Kiều cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
Bước chân đi làm cũng trở nên thoải mái hơn, thậm chí cô còn cảm thấy nắng chiều hôm nay cũng không gay gắt như mọi khi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây