Trọng Sinh 70: Mỹ Nhân Liệt Giường Mang Không Gian Nghịch Tập

Chương 38:

Chương Trước Chương Tiếp

“Vợ nhà họ Điền, nếu cô không xin lỗi cũng được. Nhưng vì cô mà tôi và đồng chí Lâm đã lãng phí cả buổi sáng, vậy nên tôi sẽ trừ mỗi người một công điểm từ phần của cô!”

“Không được!!”

Vương Thúy Hoa hoảng hốt, lập tức phản đối.

Trừ công điểm của cô ta để bù vào cho hai người kia?!

Chẳng khác nào móc tiền từ túi cô ta ra cả!

Chẳng phải chỉ là xin lỗi thôi sao?!

Cô ta nghiến răng, miễn cưỡng nhìn về phía Lâm Ngọc Kiều, giọng uể oải nói: “Xin lỗi…”

“Sao cơ?” Lâm Ngọc Kiều thực sự không nghe rõ, ngay cả Trần Đại Tráng đứng bên cạnh cũng cau mày.

“Nếu đã xin lỗi thì nói cho rõ ràng vào, xong rồi thì mau làm việc đi!”

Vừa dứt lời, chỉ thấy Vương Thúy Hoa nhăn nhó, giọng cao hơn một chút: “Xin lỗi!”

Nói xong, cô ta hung hăng lườm Lâm Ngọc Kiều một cái rồi quay người chạy đi thật nhanh.

Chưa bao giờ cô ta phải chịu uất ức đến thế này!

Lâm Ngọc Kiều!!

Cứ chờ đấy!!

Lâm Ngọc Kiều nhìn thấy rõ ánh mắt cuối cùng của Vương Thúy Hoa, cô biết rõ người này đã ghi thù với mình rồi.

Nhưng không sao cả, loại người này chỉ biết bắt nạt kẻ yếu mà sợ kẻ mạnh. Để xem lần sau mà cô ta dám động đến cô nữa…

Lâm Ngọc Kiều thầm nghĩ, nhất định sẽ cho cô ta một bài học nhớ đời để không dám lặp lại nữa!

“Được rồi, đồng chí Lâm, vợ nhà họ Điền cũng đã xin lỗi cô rồi, chuyện này coi như xong đi.

Nhưng tôi cũng phải nhắc nhở cô một câu, cái cuốc đó sắc như vậy, sao cô có thể cầm lên mà vung vẩy trước mặt người khác chứ?!

Đừng có nói là không có nhé, vừa rồi tôi đều nhìn thấy hết rồi đấy!”

Trần Đại Tráng nhíu chặt mày, cảm thấy hành động của Lâm Ngọc Kiều thậm chí còn nghiêm trọng hơn cả vợ nhà họ Điền. Nếu chẳng may cái cuốc đó mà làm ai bị thương, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.

Nghe Trần Đại Tráng nghiêm mặt chỉ trích mình không nên cầm cuốc dọa người khác, Lâm Ngọc Kiều không phản bác gì.

Nhưng trong lòng lại nghĩ, có lẽ sau này dùng vũ lực giải quyết vấn đề cũng là một cách không tệ nhỉ?

Dù sao thì, trên đời này, chẳng có gì khiến người ta phải khuất phục nhanh hơn bạo lực cả!

Trần Đại Tráng nhìn cô bình tĩnh như vậy, không biết cô có nhận ra lỗi sai của mình hay không.

Nhưng lời nên nói anh ta cũng đã nói rồi, không muốn phí thời gian thêm nữa.

“Thôi được rồi, mau quay lại làm việc đi, sắp đến trưa rồi.”

Nói xong, anh ta đưa cái cuốc trả lại cho cô rồi xoay người rời đi.

Lâm Ngọc Kiều nhìn theo bóng lưng Trần Đại Tráng, siết chặt cán cuốc trong tay. Sau đó, cô quay đầu nhìn về phía Vương Thúy Hoa đang ngồi xổm trong đám lúa mì.

Đúng lúc đó, ánh mắt cô chạm phải đôi mắt tràn đầy oán hận của đối phương.

Cô chẳng buồn quan tâm, chỉ cười lạnh một tiếng rồi quay người trở về khu đất mình phụ trách, tiếp tục cúi xuống nhổ cỏ.

Phải nói rằng, sau khi cãi lý với Vương Thúy Hoa một trận, cô cảm thấy tinh thần sảng khoái hơn hẳn, làm việc cũng có sức hơn.

“Có nước đây~ Ai khát thì lại uống miếng nước rồi làm tiếp nào!”

Tiếng của đội trưởng vang lên từ một gò đất gần ruộng, gọi mọi người đang làm việc lại uống nước.

Nghe thấy có nước uống, Lâm Ngọc Kiều lập tức dừng tay, quay người đi về phía đó.

Trời nóng thế này, lại thêm lúc nãy nói nhiều quá, cô cảm thấy cổ họng khô khốc như muốn bốc khói rồi.

“Này, đồng chí Lâm, lúc nãy bên cô có chuyện gì thế?”

Người lên tiếng là một bà thím cũng đang đi về phía ruộng đầu uống nước.

Thím Tống là người rất thích hóng hớt mấy chuyện trong làng, đặc biệt là mấy chuyện tranh cãi hay tin đồn.

Vừa rồi, bà ta đã trông thấy cảnh Lâm Ngọc Kiều và vợ nhà họ Điền tranh cãi từ xa, nhưng vì ở quá xa nên không nghe rõ được nội dung.

Chuyện này làm bà ta tò mò đến mức trong lòng ngứa ngáy không yên.

Giờ thấy một trong hai nhân vật chính xuất hiện, bà ta lập tức đi theo hỏi cho ra lẽ.

Lâm Ngọc Kiều nhìn bà thím với vẻ hóng hớt rõ ràng, định trả lời thì đã thấy có người khác nhanh hơn, kéo bà ta lại và bắt đầu kể lại toàn bộ câu chuyện một cách sinh động.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 19%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)