Trọng Sinh 70: Mỹ Nhân Liệt Giường Mang Không Gian Nghịch Tập

Chương 36:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng kiếp này thì khác.

Cô đã thề với lòng mình rằng sẽ không lặp lại bi kịch của kiếp trước nữa!

Muốn thay đổi số phận, trước tiên cô phải mạnh mẽ hơn, đặc biệt là không thể để người khác chà đạp như trước!

Càng nghĩ, ánh mắt Lâm Ngọc Kiều càng trở nên sắc bén. Nhìn Vương Thúy Hoa, cô chỉ cảm thấy ghê tởm.

Muốn bắt nạt cô sao?!

Nằm mơ đi!

Không nói không rằng, cô lập tức cầm lấy cuốc, kéo lê cán gỗ trên mặt đất, sải bước tiến thẳng về phía Vương Thúy Hoa.

Vương Thúy Hoa thấy lưỡi cuốc sắc bén trong tay Lâm Ngọc Kiều lao thẳng về phía mình, lập tức sợ đến mềm cả chân.

“Cô… cô định làm gì?! Đội trưởng! Đội trưởng ơi cứu tôi! Cô ta điên rồi!!”

Đứng trước mặt cô ta, Lâm Ngọc Kiều chỉ nhếch môi cười lạnh: “Điên á? Hừ!”

“Vừa nãy chị nói tôi lười biếng trốn việc, còn muốn đội trưởng trừ công điểm của tôi? Chị Vương, tôi hỏi chị, con mắt nào của chị nhìn thấy tôi lười biếng trốn việc hả?! Hửm? Để tôi xem thử, rốt cuộc là mắt nào nhìn thấy đây!”

Vừa nói, Lâm Ngọc Kiều vừa giơ cái cuốc trong tay lên, vung vẩy trước mặt Vương Thúy Hoa. Nhìn cái dáng vẻ này, cứ như chỉ cần cô ta dám chỉ ra con mắt nào thấy được, cô sẽ bổ thẳng cái cuốc vào con mắt đó vậy.

Vương Thúy Hoa bị hành động dọa người này làm cho hoảng sợ đến mức suýt nữa ngã ngồi xuống ruộng lúa mì.

Cái gì chứ!!

Từ bao giờ mà con nhỏ Lâm Ngọc Kiều này lại đáng sợ thế này?!

Sớm biết vậy… sớm biết vậy thì lúc nãy cô ta đã không chọc vào cô rồi!

“Trí… trí thức Lâm, cô đừng giận, tôi… tôi chỉ là… vừa nãy đùa với cô thôi mà…”

Vương Thúy Hoa lắp bắp giải thích, sắc mặt căng thẳng. Từ trước đến nay, cô ta chưa từng thấy Lâm Ngọc Kiều trông đáng sợ đến thế.

Trong khi đó, Lâm Ngọc Kiều vẫn cầm chặt cái cuốc, đôi mắt lạnh lẽo như lưỡi dao quét qua người Vương Thúy Hoa đang sợ đến run rẩy. Nhưng trong lòng cô lại tràn ngập sự thỏa mãn.

Hóa ra làm cho một kẻ đáng ghét phải sợ hãi lại sướng như vậy!

Đột nhiên, cô cảm thấy ở kiếp này, mình càng có đủ tự tin để đối phó với hai kẻ cặn bã Dương Kiến Hoa và Khổng Ngọc Hà rồi!

Cảnh ồn ào giữa Lâm Ngọc Kiều và Vương Thúy Hoa nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người nông dân làm việc gần đó. Mọi người đều tạm dừng công việc, vươn cổ hóng chuyện.

Một bà thím nhìn thấy kẻ lúc nào cũng lắm lời là Vương Thúy Hoa bị dọa sợ đến mức run như cầy sấy liền cười lớn.

Hôm nay đúng là mở mang tầm mắt rồi!

Không ngờ con mụ mặt dày Vương Thúy Hoa này cũng có ngày biết sợ!

Bà thím liếc nhìn cái cuốc trong tay Lâm Ngọc Kiều, trong mắt lóe lên vài tia sáng. Có vẻ như lần sau nếu con mụ này còn dám đến nhà bà ấy chiếm lợi, bà ấy cũng có thể áp dụng chiêu này rồi! Để xem lần sau có dọa cho cô ta sợ chết khiếp không!

“Tôi nói này, Thúy Hoa, cô cũng quá đáng thật đấy. Tôi vừa nãy còn thấy rõ ràng trí thức Lâm vừa đến là bắt tay vào làm ngay, đội trưởng đi ngang qua cũng chẳng nói gì. Vậy mà cô lại nhảy dựng lên bảo cô ấy trốn việc? Tôi thấy cô cũng có làm được bao nhiêu đâu!”

Bà thím cười hả hê xong, nhân tiện nói vài câu bênh vực Lâm Ngọc Kiều.

“Tôi… cô ta…”

Lần đầu tiên, một người luôn mồm luôn miệng như Vương Thúy Hoa lại chẳng biết cãi thế nào. Đúng lúc này, cô ta nhìn thấy đội trưởng đang bước nhanh tới, lập tức như nhìn thấy cứu tinh, mừng rỡ kêu lên: “Đội trưởng! Cuối cùng anh cũng đến! Cái cô Lâm Ngọc Kiều này cầm cuốc vung qua vung lại ngay trước mặt tôi! Anh nói xem, cô ta muốn làm gì?! Tôi chỉ nói cô ta có hai câu thôi mà! Cô ta… cô ta định giết tôi đấy!!”

“Im miệng!”

Trần Đại Tráng nghe cô ta nói mà thấy phiền, bực bội quát một câu.

Sau đó, anh ta nhanh chóng tiến lên, một tay nắm lấy cuốc của Lâm Ngọc Kiều, vừa đoạt lấy vừa nói: “Trí thức Lâm, cô bình tĩnh chút đã. Có chuyện gì để tôi giải quyết cho.”

Lâm Ngọc Kiều vốn chỉ định đến dọa dẫm Vương Thúy Hoa một chút, để cô ta biết điều mà ăn nói cẩn thận hơn.

Giờ thấy mục đích đã đạt được, cô thuận tiện giao cái cuốc trong tay cho đội trưởng cầm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 19%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)