Trọng Sinh 70: Mỹ Nhân Liệt Giường Mang Không Gian Nghịch Tập

Chương 32:

Chương Trước Chương Tiếp

Nếu như bà không bảo bọc con gái quá kỹ, không để cô sống trong nhung lụa từ nhỏ, có lẽ cô đã không bị gã họ Dương kia lừa gạt!

Đúng vậy, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Dương Kiến Hoa, bà đã không hề có chút thiện cảm nào với anh ta.

Nhưng chuyện đã rồi, cho dù bà có muốn chia rẽ hai người, cũng không thể làm gì khác, nhất là khi thấy ánh mắt con gái nhìn anh ta tràn đầy tình cảm.

Cuối cùng, bà đành phải kìm nén sự chán ghét, miễn cưỡng chấp nhận chàng rể này.

Thời gian bà xin nghỉ phép có hạn, sau khi vất vả chăm sóc con gái và cháu ngoại được vài ngày, bà chỉ có thể dặn đi dặn lại Dương Kiến Hoa phải chăm sóc thật tốt cho hai mẹ con trước khi quay về.

Lâm Ngọc Kiều hướng ánh nhìn vô hồn về phía xa.

Sau khi mẹ rời đi, ban đầu Dương Kiến Hoa đúng là đã chăm lo cho hai mẹ con cô như lời hứa.

Nhưng về sau thì…

“Đồng chí Lâm? Ôi chao, con bé này, sao lại thất thần thế này? Thím vừa nói với cháu chuyện kia, cháu thấy sao?”

“Đồng chí Lâm, cháu cứ yên tâm, chỉ cần cháu đồng ý gả cho Trường Thuận, thím Thôi đảm bảo cháu chỉ cần ở nhà nấu cơm, trông con, tuyệt đối không phải xuống ruộng làm lụng vất vả!”

Dòng ký ức về kiếp trước tan biến, ánh mắt đen láy của Lâm Ngọc Kiều chợt lóe lên, cô quay sang nhìn thím Thôi với một nụ cười lịch sự.

Thím Thôi nheo mắt nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, trong lòng càng thêm hài lòng.

Chàng trai mà bà ta muốn làm mai cho cô chính là cháu trai bên nhà chồng, Trường Thuận.

Trường Thuận từ nhỏ đã có vấn đề về trí não, hơi ngốc nghếch, nhưng vẫn có thể tự lo cho bản thân.

Dù vậy, trong làng, chẳng có cô gái nào đồng ý lấy anh ta cả.

Ai mà muốn gả cho một người ngốc chứ?

Nhưng thời gian thấm thoát trôi qua, Trường Thuận cũng đã lớn tuổi, bố mẹ anh ta thì sốt ruột muốn tìm con dâu.

Vậy tại sao thím Thôi lại nhiệt tình giúp tìm vợ cho Trường Thuận như vậy?

Dĩ nhiên là vì có lợi!

Bố mẹ Trường Thuận đã hứa, ai tìm được vợ cho con trai họ sẽ được thưởng 50 đồng.

50 đồng đấy!

Chỉ cần nghĩ đến số tiền này, thím Thôi lập tức quyết định phải tìm vợ cho cháu trai.

Trong làng, không có cô gái nào chịu gả, bởi ai cũng biết rõ về hoàn cảnh của Trường Thuận.

Nhưng người từ nơi khác đến lại khác.

Đặc biệt là nhóm thanh niên trí thức mới được điều về đây.

Sau vài lần tiếp xúc với Lâm Ngọc Kiều, thím Thôi liền quyết định, chính là cô gái này!

Tại sao lại chọn Lâm Ngọc Kiều mà không phải ai khác?

Vì thím Thôi cảm thấy cô gái này dễ bị lừa.

Hơn nữa, cô vừa có ngoại hình ưa nhìn, vừa có tính cách hiền lành.

Nếu chuyện này thành công, thím Thôi hoàn toàn có thể đòi tăng tiền thưởng lên 80 đồng.

Còn về hai nữ thanh niên trí thức khác là Trần Anh và Lưu Hương Phượng, bà ta chẳng buồn nhắc đến.

Dù sao hai cô gái ấy đã ở làng Hồng Dương bốn năm rồi, chắc chắn đã nghe nói về tình trạng của Trường Thuận.

Quan trọng hơn, họ chưa từng có ý định gả vào làng, nếu không thì đã lấy chồng ở đây từ lâu rồi.

Còn hai cô gái trẻ trong nhóm mới đến, thím Thôi càng không để mắt đến.

Một người thì quá nóng nảy, động một tí là vung tay đánh người.

Người còn lại thì giỏi y thuật, lúc nào cũng mang vẻ mặt cau có như thể ai nợ cô ấy tám trăm vạn vậy.

Nếu một trong hai cô gái đó vào làm dâu nhà bà ta, chắc chắn cả nhà sẽ náo loạn!

Thím Thôi tươi cười nhìn Lâm Ngọc Kiều, tiếp tục thuyết phục: “Cháu gái à, cháu cứ suy nghĩ đi, nếu chịu gả cho Trường Thuận, cháu sẽ có cuộc sống nhẹ nhàng, không cần xuống ruộng làm việc vất vả nữa đâu.”

Thế nhưng, câu trả lời của Lâm Ngọc Kiều khiến thím Thôi sững người.

“Thím Thôi, chuyện này cháu không cần suy nghĩ đâu. Cháu vẫn đang đợi ngày trở về thành phố.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 19%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)