Trong đầu Lâm Ngọc Siêu và Lâm Ngọc Thắng lúc này chỉ quanh quẩn lời của mấy đồng chí cảnh sát khi nãy, những tội danh mà bố họ đã phạm phải.
Khi đến nơi giam giữ gặp được bố, hai anh em càng sững sờ hơn.
Người đàn ông trong phòng giam kia đã hoàn toàn không còn chút thần sắc nào của ngày xưa. Khuôn mặt vàng vọt, ánh mắt đờ đẫn, ngồi thẫn thờ trên ghế như một quả cà tím bị đông cứng vì sương lạnh.
Nghe tiếng động, Lâm Vạn Quốc ngẩng đầu lên, ngay lập tức bắt gặp hai đứa con trai, đôi mắt u ám chết lặng bỗng bừng sáng.
“Ngọc Siêu, Ngọc Thắng! Cuối cùng hai đứa cũng đến rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây