Trọng Sinh 70: Mỹ Nhân Liệt Giường Mang Không Gian Nghịch Tập

Chương 26:

Chương Trước Chương Tiếp

[Ký chủ không cần lo lắng về việc tìm đồ cổ. Hệ thống có chức năng quét tìm trong bán kính 200 mét xung quanh cô.

Chỉ cần cô mang đồ cổ phát hiện được về và nộp cho hệ thống, nó sẽ tự động chuyển đổi thành điểm tích lũy.

Hơn nữa, cô không cần lo về số điểm. đồ cổ càng quý giá, điểm đổi được càng nhiều. Như vậy, cô có thể từ từ tích lũy điểm để đổi lấy mọi thứ mình muốn.]

Sau khi nghe xong, cảm xúc của Lâm Ngọc Kiều lẫn lộn giữa vui mừng và lo lắng.

Vui vì hệ thống có chức năng quét tìm, cô đỡ phải tự mò mẫm tìm đồ cổ trong khi bản thân hoàn toàn không có kiến thức về đồ cổ.

Nhưng lo cũng chính vì đồ cổ này.

Mấy thứ đó đâu dễ kiếm như rau ngoài chợ chứ?!

Chưa kể, nếu chức năng quét tìm lại phát hiện đồ cổ nằm trong nhà dân thì sao?

Lẽ nào cô phải đi ăn trộm à?!

Cô không cần mạng sống nữa sao?!

Lâm Ngọc Kiều nhanh chóng mở mục “thực phẩm” trong hệ thống. Ngay lập tức, một loạt mặt hàng hiện ra trước mắt, từ đồ ăn vặt nhỏ lẻ cho đến cả những con bò, dê, lợn nguyên con.

Chỉ một khoảnh khắc, mọi lo lắng trong lòng cô đã bị quét sạch hoàn toàn.

Chỉ là đồ cổ thôi mà!

Nhất định phải tìm cho bằng được!

Dù chỉ lấy về một món cũng đủ để đổi lấy không ít điểm.

Nếu chưa đủ mua thịt bò, thịt dê, thì cô có thể đổi lấy những món hàng thiết yếu mà người dân thời đại này đang rất cần. Đến lúc đó, chẳng sợ không kiếm được tiền!

Nghĩ thông suốt, tâm trạng của Lâm Ngọc Kiều lập tức vui vẻ trở lại.

Cô suy nghĩ một chút, quyết định thử tính năng “tìm kiếm” mà Tiểu Thất đã nhắc đến.

“Tiểu Thất, dùng chức năng tìm kiếm của mi xem thử, trong bán kính 200 mét quanh đây có món đồ cổ nào không?”

Chỉ cần hệ thống nói “có”, cô sẽ lập tức xách đèn dầu đi tìm ngay!

Nghe lệnh, hệ thống ngay lập tức kích hoạt chức năng tìm kiếm.

[Bíp bíp bíp bíp...]

Màn hình ánh sáng nhấp nháy liên tục, mười giây sau lại khôi phục trạng thái bình thường.

Lâm Ngọc Kiều tràn đầy mong đợi nhìn về phía Tiểu Thất, chờ đợi câu trả lời.

[Xin lỗi ký chủ, trong phạm vi 200 mét quanh đây không có bất kỳ món đồ cổ nào.]

...

Thôi được rồi.

Xem ra cô đã kỳ vọng hơi nhiều.

Nhưng không sao, việc tìm kiếm đồ cổ không nhất thiết phải vội vàng. Sau này có thời gian rảnh, cô sẽ cùng Tiểu Thất dạo quanh làng hoặc lên trấn trên. Sớm muộn gì cũng tìm ra được một món.

Sau khi nghe Tiểu Thất giải thích về cách vận hành hệ thống cũng như các kiến thức liên quan, thời gian thử nghiệm chiếc ghế sofa mà cô đang ngồi cũng hết hạn.

Quay đầu nhìn lại, chiếc ghế đã biến mất từ lúc nào. Cô không khỏi cảm thán trong lòng.

Đúng là tư bản hút máu, chẳng lẽ không thể cho người ta ngồi thêm vài phút nữa sao?!

Thật đúng là bó tay!

[Xin lỗi ký chủ, vì cô chưa có điểm, nên thời gian thử nghiệm ghế sofa chỉ áp dụng theo tiêu chuẩn tối thiểu là mười phút. Nhưng ký chủ yên tâm, sau khi kiếm được điểm, cô hoàn toàn có thể dùng chúng để đổi lấy cả một bộ nội thất.

Khu vực 19,999 mét vuông dưới chân cô là không gian mà hệ thống tặng miễn phí.

Cô có thể dùng nó để ăn uống, nghỉ ngơi, cất giữ đồ đạc. Khi gặp nguy hiểm, cô cũng có thể trốn vào đây để đảm bảo an toàn.]

Đôi mắt của Lâm Ngọc Kiều bỗng mở to, ánh lên tia sáng rực rỡ đầy phấn khích.

Nghe xong lời của Tiểu Thất, cô vui vẻ nhìn xung quanh không gian rộng khoảng hai mươi mét vuông này.

Chẳng phải nó giống hệt những chiếc nhẫn không gian trong tiểu thuyết võ hiệp mà cô từng đọc ở kiếp trước sao?

Nhưng nhẫn không gian chỉ có thể chứa đồ vật, còn không gian này thì có thể ở được!

Nghĩ đến những gì Tiểu Thất vừa nói về cách sử dụng không gian, trong đầu Lâm Ngọc Kiều đã bắt đầu hình dung ra vô số lợi ích mà nó mang lại.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 19%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)