Vừa nghe ông ấy nói, mẹ Lâm vừa gắp một miếng cá, rồi hỏi: “Này, Giải Phóng, ông còn chưa kể năm qua ông đi đâu đấy.”
Nhắc đến chuyện đó, sắc mặt Chu Giải Phóng bỗng rạng rỡ, ông ấy đặt đũa xuống, hạ giọng nói với: “He he, năm qua tôi hùn vốn làm ăn buôn thịt lợn với một người bạn.”
“Wow, chú Giải Phóng chắc lời to nhỉ?”
Từ sau khi về quê kiếm tiền, cứ nghe thấy chuyện buôn bán sinh lời là mắt Lâm Ngọc Kiều lập tức sáng lên, cô hào hứng nhìn chú Giải Phóng.
Chu Giải Phóng đang chuẩn bị khoe khoang thì bị mẹ Lâm ngắt lời: “Làm ăn gì mà lời! Buôn bán kiểu đó nguy hiểm lắm, giờ mà bị bắt vì tội đầu cơ tích trữ, nhẹ thì tù, nặng thì tử đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây