Trọng Sinh 70: Mỹ Nhân Liệt Giường Mang Không Gian Nghịch Tập

Chương 25:

Chương Trước Chương Tiếp

Giàu có, ký chủ! Có tiền rồi, cô muốn gì cũng có thể có!

Vậy, ký chủ có muốn liên kết với hệ thống đổi điểm không?]

Hai chữ “giàu có” như một cú đập mạnh vào đầu Lâm Ngọc Kiều.

Vừa rồi cô còn đang đau đầu tìm cách kiếm tiền, vậy mà hệ thống này lại bảo có thể giúp cô trở nên giàu có.

Cô phấn khích đến mức không kịp hỏi về điều kiện đi kèm, lập tức nói ngay: “Ta liên kết!”

Nghe được câu trả lời, hệ thống không cho cô cơ hội hối hận, ngay lập tức tiến hành liên kết.

[Tít tít tít, hệ thống đang liên kết... Liên kết thành công!

Hệ thống đổi điểm xin chào ký chủ, xin hỏi có muốn kích hoạt hệ thống không?]

Sau khi ràng buộc hệ thống, Lâm Ngọc Kiều có một thoáng hồi hộp, nhưng cảm giác đó nhanh chóng bị niềm vui thay thế.

“Kích hoạt hệ thống!”

Cô nói dứt khoát không hề do dự.

Với cái gọi là hệ thống đổi điểm này, cô vô cùng tò mò, rất muốn biết nó sẽ giúp mình trở nên giàu có theo cách nào.

[Hệ thống này có thể lựa chọn nhập vào bằng tinh thần hoặc thể xác. Ký chủ muốn chọn cách nào?]

Câu hỏi này khiến Lâm Ngọc Kiều hơi mơ hồ, nhưng lúc này trong phòng chẳng có ai, cô trực tiếp chọn cách nhập bằng thể xác.

“Chờ một chút.”

Nghĩ đến việc mình vẫn còn chưa mặc đồ tử tế, Lâm Ngọc Kiều lập tức quơ đại chiếc khăn đã lạnh ngắt, lau sơ người, rồi nhanh chóng mặc quần áo vào.

“Xong rồi.”

Vừa dứt lời, trước mắt bỗng nhiên lóe lên một tia sáng, rồi cảnh vật xung quanh thay đổi.

Từ căn phòng tối tăm vừa nãy, giờ đây xung quanh trở nên sáng trưng, tựa như đang ở một căn phòng có đèn điện chiếu sáng.

Sau khi mắt thích nghi với ánh sáng, Lâm Ngọc Kiều vặn vẹo người, bắt đầu quan sát môi trường xung quanh.

Nơi này là một không gian trống rỗng, rộng khoảng hai mươi mét vuông, vuông vức và chẳng có thứ gì bên trong.

Khi cô còn đang ngơ ngác nhìn quanh, một bức tường trắng đối diện bỗng nhiên xuất hiện một màn hình sáng khổng lồ.

Trên màn hình hiển thị hàng loạt biểu tượng: quần áo, đồ ăn, chỗ ở, phương tiện đi lại, hàng tiêu dùng, đồ điện tử, sách vở…

Nhưng tất cả những biểu tượng này đều có màu xám, không thể bấm vào.

Ở góc trên bên phải màn hình, cô nhận ra bên cạnh dòng chữ “Điểm tích lũy”, số hiển thị là 0.

Lúc cô định mở miệng hỏi hệ thống vài điều, màn hình bỗng lóe sáng, hiện ra hình ảnh một robot nữ.

[Chào ký chủ, rất vui được gặp cô. Ta là hệ thống số hiệu 007. Cô có thể gọi ta là Tiểu Thất.

Tiếp theo, ta sẽ hướng dẫn cô toàn bộ cách sử dụng hệ thống đổi điểm này.]

Nhìn robot Tiểu Thất trên màn hình với nụ cười y hệt con người, ban đầu Lâm Ngọc Kiều có chút không quen, nhưng rồi cũng dần chấp nhận.

Chỉ là… nếu hình dáng của Tiểu Thất chân thực hơn chút thì tốt. Cái kiểu nửa giống người nửa không này có hơi đáng sợ.

Sau đó, cô ngồi xuống chiếc ghế sofa tạm thời xuất hiện, lắng nghe Tiểu Thất giới thiệu chi tiết về hệ thống.

“Khoan đã! Chờ chút! Mi nói gì? Dùng đồ cổ để đổi điểm? Rồi lấy điểm đó đổi các vật phẩm đầy đủ như trong siêu thị?!”

Hệ thống tạm dừng một giây, rồi xác nhận: [Đúng vậy.]

Thì ra trên đời này không có thứ gì là miễn phí cả, tiền lại càng không.

Lâm Ngọc Kiều còn tưởng hệ thống này sẽ trực tiếp cho cô tiền, ai dè sau một hồi giải thích, cô mới biết bản thân phải tự tìm đồ cổ, sau đó mang đi đổi lấy điểm tích lũy.

Rồi lại dùng số điểm này để đổi các vật phẩm trong hệ thống, sau đó mang đi bán để lấy tiền mặt.

Lâm Ngọc Kiều: …

Cô bỗng im lặng.

Cách vận hành sau đó thì cô vẫn có thể chấp nhận, vì điều đó đồng nghĩa với việc cô có một nguồn hàng miễn phí.

Nhưng đồ cổ…

Cô biết đào đâu ra chứ?!

Dường như đoán được suy nghĩ của cô, Tiểu Thất lập tức tiếp tục giải thích, sợ cô thấy phiền phức rồi bỏ qua hệ thống này:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 19%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)