Tống Tông Minh chưa kịp nói gì thì Lâm Ngọc Kiều ở phía sau đã cau mày lên tiếng: “Lục Kinh Lễ, anh vẫn nên tới trạm y tế một chuyến. Vết thương này cần khâu lại thì mới nhanh lành được.”
Lục Kinh Lễ nhìn cô một cái, thấy gương mặt cô đầy kiên định, khẽ mím môi rồi gật đầu: “Được, nghe em.”
Tống Tông Minh đứng bên cạnh: “…”
Ý là, lời tôi thì cậu không nghe, nhưng đồng chí Lâm nói một câu là gật đầu ngay à?
Dù hơi tức, nhưng nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn như cún con của Lục Kinh Lễ khi nghe lời vợ tương lai, Tống Tông Minh cũng thấy thú vị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây