Tiếc là Tiểu Thất quét mấy vòng mà không phát hiện thêm gì.
Không tìm được nữa, Lâm Ngọc Kiều cũng không nán lại, cô cầm vài món đồ hữu ích rồi chuẩn bị ra ngoài thanh toán với ông lão và rời đi.
“Ông ơi…”
“Suỵt!”
Vừa thấy Lâm Ngọc Kiều bước ra, ông lão lập tức hạ giọng gọi cô, rồi chỉ tay về hướng không xa ngoài trạm thu mua phế liệu, nói nói: “Cô gái, vừa nãy có một người đàn ông khả nghi tìm cô, tôi đã đuổi cậu ta đi rồi, nhưng tôi đoán cậu ta vẫn quanh quẩn đâu đấy. Đừng gây tiếng động, đi lối sau này ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây