Nghe vậy, Lục Kinh Lễ mới hoàn hồn lại.
Nhìn cánh tay và vai được băng bó gọn gàng, anh ngước lên nhìn mái tóc của Lâm Ngọc Kiều lúc này có chút rối, trán rịn mồ hôi, trong lòng bất giác dâng lên cảm giác ấm áp.
“Ngọc Kiều, cảm ơn em nhé... À mà, em có bị thương không?”
Người mà Lưu Quân muốn trả thù là anh, anh không ngờ lại liên lụy đến cô.
Nhưng nếu hôm nay không có cô, có lẽ anh đã không toàn mạng thoát khỏi tay Lưu Quân rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây