Cô khẽ gật đầu đáp lại, sau đó nhanh chóng trở về phòng của các nữ thanh niên trí thức để thay quần áo, rồi mang chậu đi lấy nước rửa mặt.
“Ngọc Kiều, chẳng phải em vừa đi bưu điện sao? Nhà em không gửi gì cho em à?”
Trần Anh cầm sách bước vào, tò mò hỏi.
“À, em nhận được thư của mẹ. Mẹ nói đã gửi cho em một cái chăn bông, chắc phải đến ngày kia mới tới.”
Lâm Ngọc Kiều thay một bộ quần áo sạch sẽ, nghe vậy thì ngừng lại một chút, rồi cười đáp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây