“Ngọc… Ngọc Kiều, em lấy đâu ra nhiều sách thế này?”
Lâm Ngọc Kiều chớp mắt, khẽ ho một tiếng: “Em mang từ nhà xuống đây, ai mà ngờ lại mang dư ra như thế.
Chị cứ cầm đi, em chỉ cho mượn thôi. Khi nào chị học xong, quen thuộc hết nội dung rồi thì trả lại em là được.”
Hê hê~
Dùng cách này để đưa sách cho chị Trần Anh, sau này lúc ôn tập cô có thể giúp đôn đốc, đến khi kỳ thi đại học khôi phục, chắc chắn bọn họ sẽ không thể thi kém được!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây