Lâm Tiếu sợ ngây người: “Sao lại là anh?”
Lâm Dược Phi tiếp tục cười to: “Nghe giọng của em kìa… Thế nào, thật sự bị anh nói trúng rồi, em thật sự không dám ngủ một mình phải không?”
“Sao em không ra gọi mẹ hả? Em sẽ không sợ hãi đến nỗi đến việc xuống giường cũng không dám đó chứ! Ha ha ha ha khụ khụ…” Lâm Dược Phi cười quá mức nên bị sặc nước miếng.
“Bây giờ anh sẽ cúp điện thoại, em lại gọi lại một lần nữa. Lần này anh không nhận, để mẹ nhận, em gọi mẹ tới ngủ với em.”
Lâm Tiếu bị anh trai chọc tức đến nỗi dùng sức nắm lấy ống điện thoại, lớn tiếng phản bác: “Không phải, em không thèm sợ hãi đâu!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây