Lương Thành Chu thốt lên: “Chúng ta cũng là học sinh lớp học năm năm, nhưng cũng chỉ mười bảy tuổi mới lên đại học, em mới có mười bốn tuổi đã lên đại học rồi, không dám nghĩ đến, thật không dám nghĩ tới.”
Dương Ngạn càng phải cảm phục là việc Lâm Tiếu đã được tuyển vào đội tuyển quốc gia: “Ước mơ thời cấp 3 của tớ là được vào đội tuyển quốc gia.” Vì mục tiêu này mà Dương Ngạn đã nỗ lực hết mình suốt ba năm, tiếc là cô còn thiếu một chút năng khiếu, cuối cùng đã phải dừng bước ở giải nhất cấp quốc gia, không có duyên vào đội tuyển quốc gia.
Lương Thành Chu lựa chọn con đường thi đại học này, thời học cấp 2 anh ấy từng tham gia thi đấu, sau khi lên cấp 3 nhận ra rằng bản thân không có thế mạnh để thi đấu. Anh ấy không học lệch, thành tích các môn đều rất xuất sắc, phù hợp với thi đại học hơn, do đó anh dốc hết sức trên con đường thi Đại học, cầu được ước thấy thi đỗ vào trường đại học lý tưởng của bản thân.
Cô Dương thấy Lâm Tiếu và đàn anh đàn chị đứng ở cổng trường bắt đầu nói chuyện liền nhắc ba người: “Vừa đi vừa nói chuyện đi.”
Nhóm người bước vào cổng lớn của trường, Dương Ngạn và Lương Thành Chu lại dừng lại trước bảng vinh danh bên trong cổng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây