Sau khi ăn xong bữa trưa, mấy bạn nữ đi dạo xung quanh, ở gần đây có mấy con đường bán đồ thời trang, đồ nam, đồ nữ, đồ trẻ em đều tập trung hết ở đây. Nhưng so về giá cả thì các cửa hàng ở mấy con đường bán đồ thời trang này đắt hơn so với phố thời trang dưới tầng hầm, nhóm người dạo một vòng không mua thêm đồ gì cả.
Buổi chiều, Lâm Tiếu xách cái váy yếm và khăn quàng cổ lông cáo về nhà, nóng lòng kể cho mẹ nghe về bữa trưa ăn lẩu cay.
“Mẹ ơi, lẩu cay ngon lắm.” Thấy Lâm Tiếu huyên thuyên kể một tràng về lẩu cay là như thế nào, ngon đến thế nào, Lữ Tú Anh dở khóc dở cười nói: “Không phải là con đi mua sắm với bạn bè con sao? Sao mà chỉ nói đến ăn vậy?”
Lữ Tú Anh với lấy chiếc túi trong tay Lâm Tiếu: “Để mẹ xem xem con mua được gì nào.”
Lữ Tú Anh vừa mở túi ra, nhìn thấy cái khăn quàng cổ lông cáo bên trong giật bắn mình. Đầu cáo ở một đầu của chiếc khăn, cái miệng nhọn đầy lông và hai con mắt đỏ trông rất thật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây