Trong lòng Lâm Dược Phi bối rối, anh dùng mắt giao tiếp với mẹ, hôm nay có phải là mẹ đã tâm sự với em gái rồi không, lẽ nào em gái nghi ngờ anh lục lọi bàn học của cô.
Ở trước mặt Lâm Tiếu, Lâm Dược Phi không có cách nào hỏi mẹ, hơn nữa hôm nay mẹ trông có gì đấy là lạ, dáng vẻ như thể đang cố nhịn cười.
“Tiểu Phi, không còn sớm nữa, con nhanh đi tắm rồi về phòng đi ngủ đi.” Lữ Tú Anh nói.
Bà biết tại sao Lâm Tiếu cứ nhìn anh trai, Lâm Tiếu đang đợi anh trai trở về phòng, phát hiện ra món quà mà cô đã chuẩn bị.
Lâm Dược Phi càng bối rối hơn, lẽ nào mẹ ám chỉ trước tiên anh trở lại phòng, giả vờ ngủ, đợi sau khi Lâm Tiếu ngủ thì ra khỏi phòng bàn bạc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây