Lâm Dược Phi cảm thấy đây hoàn toàn không phải vấn đề, Thẩm Vân đã chuẩn bị tinh thần trước khi đi học, chắc chắn việc tự trông hàng khác hoàn toàn việc thuê người trông hộ.
“Học thêm một năm tốn biết bao nhiêu tiền, doanh thu mỗi tháng của tiệm văn phòng phẩm chỉ đủ để cô ấy trả tiền ăn ở nhà ăn của trường, trước kia cô ấy tiết kiệm tiền cũng đủ đóng tiền học… Không hiểu nổi bây giờ cô ấy còn đắn đo cái gì nữa?”
Lâm Dược Phi cảm thấy bây giờ không cần phải suy nghĩ đến chuyện tiền bạc, tiền cho Thẩm Vân đi học trung học phổ thông, học đại học, anh đóng hết cho Thẩm Vân là xong rồi, chút tiền nhỏ nhoi này không ảnh hưởng đến Lâm Dược Phi.
Nhưng Lữ Tú Anh nghe Lâm Dược Phi giải thích xong, vậy mà trên gương mặt bà lại hiện ra vẻ khen ngợi: “Tiểu Vân thế mà khá quá nhỉ.”
Lữ Tú Anh cảm thấy Thẩm Vân rất khí phách, nếu Thẩm Vân đi học mà cứ đợi tiền của Lâm Dược Phi thì Lữ Tú Anh sẽ không đánh giá cao Thẩm Vân như bây giờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây