Từ lúc vào cửa dì Tề đã khóc lóc kể lể, Lữ Tú Anh cũng không có cơ hội chen vào. Bà dùng ánh mắt bảo Lâm Tiếu trở về phòng nhưng cô lại ngơ ngác đứng tại chỗ, không hiểu được ý của mẹ.
Cuối cùng cũng đợi được cơ hội xen vào, Lữ Tú Anh nói với Lâm Tiếu: “Tiếu Tiếu, về phòng làm bài tập đi, đóng cửa lại.”
“Con đã làm xong lâu rồi.” Dưới cái nhìn chăm chú của mẹ cô vẫn ngậm miệng, ngoan ngoãn quay về phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Cửa phòng cũng không thể ngăn được Lâm Tiếu lắng nghe tiếng động bên ngoài. Cô nghe thấy dì Tề thở dài một tiếng, nói: “Bây giờ cả nhà từ trên xuống dưới chỉ có Nguyệt Nguyệt là đứng về phía tôi.”
Nguyệt Nguyệt mà dì Tề nói đến chính là con gái Phùng Bảo Nguyệt của dì ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây