Cuối cùng cô Thường là người trả tiền cho bữa ăn khuya, cô Thường vừa trả tiền xong thì nghe thầy Triệu nói: “Cô Thường, bữa nay cô mời, bữa ngày mai không được giành trả tiền với tôi đâu nhé, ngày mai tôi mời cô.”
Cô giáo Thường lắc đầu cười: “Hóa ra là đứng đây đợi tôi.” Dù ngày mai ăn gì thì chắc chắn phải ăn món đắt tiền hơn hôm nay.
Ngày mai bọn họ vẫn phải ở lại Trường Xuân thêm một ngày, sáng ngày kia thì về bằng tàu hỏa. Thầy Triệu và cô Thường bàn bạc với nhau một lát, quyết định sẽ dẫn bọn trẻ đến đầm Tịnh Nguyệt vào ngày mai, cách công viên rừng quốc gia hơn mười cây.
Cô giáo Thường thông báo với bọn trẻ tin tốt: “Ngày mai các em có thể ngủ nướng, mười giờ sáng mai chúng ta sẽ xuất phát đến đầm Tịnh Nguyệt.”
“Oa!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây