Lâm Dược Phi bảo Lâm Tiếu tự đi trao đổi với thầy Đào và cô Lưu việc này.
Giờ ra chơi Lâm Tiếu đến văn phòng giáo viên, nói với thầy Đào và cô Lưu rằng mình chuẩn bị viết một bài luận văn về phương pháp tính nhanh, mắt hai thầy đều sáng lên.
Cô Lưu đập tay lên trán: “Sao mình lại không nghĩ ra nhỉ!”
Thầy Đào thay giáo viên muộn, không biết Lâm Tiếu tự sáng tạo ra phương pháp tính nhanh, cô giáo Lưu biết về nó, sao trước đây cô lại không nghĩ ra nhỉ?
Thầy Đào cũng tỏ ra rất vui mừng, đúng là “sơn trùng thủy phúc nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.” Thầy ấy vốn tưởng rằng bài luận văn của Lâm Tiếu không thể viết được, không ngờ là đổi sang nội dung khác lại có thể viết được rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây