Lữ Tú Anh xé một cái đùi gà lớn cho Lâm Tiếu, ngay cả một cái chân nhỏ mang theo một cái đùi rất lớn. Một cái đùi gà lớn khác cũng được Lữ Tú Anh xé ra, đặt vào cái đĩa sạch sẽ rồi úp một cái bát lên: “Phần cho chị Tiểu Vân của con.”
Lúc Lâm Tiếu và mẹ cùng ăn gà nướng, Tiểu Hoàng ngửi được mùi thơm, ở bên cạnh bàn ăn nho nhỏ không ngừng xoay tròn, cọ tới cọ lui ở bên chân Lâm Tiếu và mẹ.
“Mẹ, có thể cho Tiểu Hoàng ăn một miếng không ạ?” Tiểu Hoàng nhìn rất đáng thương.
Lữ Tú Anh: “Không được, mặn quá.” Cũng không phải thiếu một miếng muối này, chó con thỉnh thoảng ăn một miếng không lành mạnh cũng không sao, Lữ Tú Anh có thể cho phép Lâm Tiếu ăn vụng gà rán vui vẻ, cũng có thể cho phép Tiểu Hoàng ăn hai miếng đồ ăn không lành mạnh nhưng ngon.
Thế nhưng một khi Tiểu Hoàng ăn đồ ăn có vị mặn xong, làm thế nào cũng không chịu ăn cơm chó của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây