Trên đường đạp xe về nhà, Lữ Tú Anh nhịn nửa ngày, vẫn là không nhịn được hỏi: “Tiếu Tiếu, con thi mà không có thời gian kiểm tra sao? Đông Đông kiểm tra lại được hơn một lần, mà sao con lại không kiểm tra được một lần?”
Lâm Tiếu ngồi ở trên ghế sau, chột dạ mà nắm lấy quần áo mẹ: “Dạ, không có thời gian.”
Cô làm bài xong, quá vui mừng mà muốn lập tức được nghỉ đông, bà ngoại chiều nay tới rồi! Mẹ nói để bà ngoại nghỉ ngơi một đêm, ngày mai ba người sẽ đi chợ mua quần áo mới ăn tết.
Tiếng chuông vang lên, Lâm Tiếu mới hồi phục tinh thần lại thì đã không còn thời gian kiểm tra nữa rồi.
Lữ Tú Anh ở phía trước đạp xe đạp, không nhìn thấy biểu cảm của Lâm Tiếu, chỉ nghe thấy thanh âm nho nhỏ của Lâm Tiếu, vội vàng an ủi cô: “Không sao, không có thời gian kiểm tra thì thôi, sau này thi thì làm bài nhanh một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây