“Mẹ, mẹ có biết quầy bán văn phòng phẩm của chị Tiểu Vân sắp dọn đi rồi không?” Lâm Tiếu cúi đầu che mặt, giọng nói hơi run.
Lữ Tú Anh hoảng hốt: “Hả? Dọn đi đâu?”
“Đừng khóc đừng khóc, dù chị Tiểu Vân dọn đi chỗ khác thì sau này con vẫn có thể gặp chị Tiểu Vân mà.”
Lâm Tiếu bỗng ngẩng đầu lên, lấy hai tay đang che mặt ra, cười to: “Con đâu có khóc! Mẹ, con lừa mẹ đấy.”
Lữ Tú Anh đưa tay đánh Lâm Tiếu một cái nhẹ: “Con nhỏ này, mẹ bảo mà, công việc kinh doanh của Tiểu Vân đang tốt lắm, sao phải dọn đi đâu chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây