Lữ Tú Anh gọi điện cho Đỗ Văn Quyên: “Giờ phải làm thế nào?”
Đỗ Văn Quyên nói: “Vậy cũng chả còn cách nào khác, buổi sáng vừa truyền dịch xong, không được uống thuốc nữa. Bà đo thân nhiệt thường xuyên và lau người cho con bé bằng nước ấm. Nếu nó không quá ba mươi tám độ năm và Tiếu Tiếu vẫn tỉnh táo thì không sao.”
Lữ Tú Anh làm theo lời của dì Đỗ, lạch bạch ngồi trên ghế sô pha. Tiểu Hoàng vừa tắm xong được phép lên ghế sofa, Lâm Tiếu chốc chốc lại vuốt đuôi Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng thu đuôi lại, ngửa bụng ra cho Lâm Tiếu sờ.
“Mẹ, bị ốm chán thật đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây