Lâm Tiếu nghe được tiếng mẹ kêu mình thức dậy, mê man mở mắt ra, cô mới vừa ngủ được có một chút thôi mà.
Lữ Tú Anh cười nói: “Cái gì mà mới vừa ngủ, sắp bảy giờ rồi, con mau dậy đi.”
Lâm Tiếu bất ngờ, hai mắt mở to, nhìn thấy bên ngoài trời đã sáng, nhưng cô thật sự cảm thấy mình vừa mới nhắm mắt lại thôi mà.
Lâm Tiếu chui ra khỏi chăn, cả người liền run lên: “Lạnh quá!”
Mẹ đã đặt quần áo của cô ở bên cạnh giường, Lâm Tiếu luống cuống tay chân mặc đồ lót, quần lót, áo len, quần len.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây