Nhân lúc mẹ đang ở trong bếp, Lâm Tiếu vội vàng gắp mì sợi trong tô của mình vào trong thau của anh trai. Một đũa, hai đũa được gắp sang thau của anh trai, mì trong tô đã vơi đi phân nửa.
Lâm Dược Phi tức giận trừng em gái: “Đủ rồi.” Anh cũng không thể ăn được nhiều như vậy.
Lữ Tú Anh gắp hai củ tỏi ngâm đường ra, hỏi vọng vào: “Hai củ đủ không nhỉ?”
Đúng lúc nghe thấy giọng nói của Lâm Dược Phi: “Đủ rồi.”
“Ừ.” Lữ Tú Anh đậy nắp lại, buồn bực mang cái chén ra, bà chỉ tự hỏi nhiêu đây tỏi có đủ không thôi mà Lâm Dược Phi cũng giành trả lời nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây