Ngay vào lúc này, điện thoại được nối máy, giọng nói Vương Nguyệt Nga truyền ra từ điện thoại: “Alo ai đấy, là Tú Anh đúng không?”
“Ha ha ha ha ha” Đột nhiên tiếng cười của Vương Nguyệt Nga vọng từ điện thoại ra.
Lữ Tú Anh sững sờ, chuyện này là thế nào.
Vương Nguyệt Nga cười tới mức thở không ra hơi, như thể nghe được giọng của Lữ Tú Anh thì nhớ đến chuyện gì đó rất buồn cười, sau một lúc lâu ổn định lại mới lên tiếng: “Tú Anh à, con có biết Đông Đông viết một tờ giấy nợ cho Tiếu Tiếu, còn có một cuốn sổ ghi chép nữa.
“Ha ha ha ha ha cười chết bác rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây