Lâm Dược Phi cúi đầu nhìn Tiểu Hoàng trong ngực mình, cả hai mắt lớn trừng mắt nhỏ, hóa ra hôm nay anh chính là một người ôm chó.
“Mẹ mẹ, mẹ mau nhìn xem, dưới chân những người đó dẫm lên chiếc đũa thật dài.” Lâm Tiếu phấn khích nói.
“Hả?” Lữ Tú Anh sợ hãi, bà nhìn theo ngón tay của Lâm Tiếu đang chỉ thì nhìn thấy mấy người mặc đồ đẹp mang cà kheo thật dài để biểu diễn.
Lữ Tú Anh: “Đó không phải là đũa.”
Lần đầu tiên Lâm Tiếu được xem biểu diễn cà kheo, còn học được một chữ, nhảy cà kheo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây