“Ong…” Máy sấy tóc đột nhiên vang lên phía trên đầu Lâm Tiếu, Lâm Tiếu hoảng sợ, gió nóng thổi vào bên tai cô, Lâm Tiếu có chút ngứa ngáy, muốn tránh né.
“Xong rồi!” Thợ cắt tóc cởi vải trên cổ Lâm Tiếu ra.
Lâm Tiếu chạy đến trước mặt mẹ, cẩn thận tránh xa thợ cắt tóc: “Mẹ ơi, con cắt xong rồi.”
Lữ Tú Anh nhìn thấy Lâm Tiếu ở trong gương đối diện, kinh ngạc nói: “Xinh quá.”
Cùng là đầu búp bê, hôm nay tiệm cắt tóc này cắt không giống với tiệm cắt tóc của xưởng dệt bông. Cụ thể không giống ở chỗ nào thì Lữ Tú Anh cũng không nói được, dù sao đầu búp bê hôm nay trông thoải mái hơn, đáng yêu hơn, giống như một đóa nấm nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây