Trước khi rời đi, Lâm Dược Phi nói với Thẩm Vân: “Tết này nếu rảnh rỗi thì em nhớ tranh thủ thời gian đọc sách nhé.”
Thẩm Vân tiễn Lâm Dược Phi và Lâm Tiếu ra khỏi cửa, không nói câu gì. Cô ấy không biết mình nên nói gì, cuối cùng ậm ừ vâng một tiếng, cũng chẳng biết Lâm Dược Phi đã bước ra ngoài được hai bước có nghe rõ hay không.
Quán lẩu thịt dê hôm nay không có khách tới, Thẩm Vân ngồi ngẩn ngơ trên ghế. Cô ấy quen biết Lâm Dược Phi chưa được bao lâu mà anh đã khuyên bảo cô ấy quay về trường học tiếp, còn nói sẽ chu cấp cho cô ấy học hành.
Thẩm Vân giật mình sợ hãi, cô ấy chưa hề yêu đương với Lâm Dược Phi, sao có thể để anh bỏ tiền chu cấp cho cô ấy được? Mà cho dù sau này cô ấy có yêu đương với Lâm Dược Phi thật... Khuôn mặt của Thẩm Vân lại đỏ lên, cho dù yêu đương thì cô ấy cũng không thể để Lâm Dược Phi bỏ tiền ra cho cô ấy đi học!
Chỉ là tâm tư muốn quay trở về trường tiếp tục học hành giống như ngọn lửa bên trong bếp than nhỏ, bùng cháy lên giữa đêm đông lạnh lẽo. Tuy rằng ngọn lửa này không lớn nhưng nó lại chẳng thể nào tắt lịm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây