Động tác của anh nhẹ nhàng, trân quý như muốn được nâng người này trong lòng bàn tay, như thể có thể vì cô mà làm được bất cứ điều gì.
"Được, em muốn ước điều gì?"
Thẩm Lê ngẩng đầu, chắp tay trước pháo hoa, nhẹ nhàng hé đôi môi đỏ mọng, nhỏ giọng cầu nguyện:
"Em hy vọng đất nước chúng ta sẽ ngày càng tốt đẹp hơn, gia đình chúng ta sẽ được an toàn và hạnh phúc, và -"
Nói xong, Thẩm Lê dừng lại, vành tai cô lặng lẽ ửng hồng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây