Cô vừa nghĩ, vừa liếc nhìn Chiến Cảnh Hoài đi bên cạnh một cái theo bản năng.
Nhưng không nghĩ đến Chiến Cảnh Hoài cũng vừa vặn đang nhìn cô chăm chú.
Ánh mắt chạm nhau rất ngắn ngủi, Thẩm Lê đã vội vàng thu lại với vẻ hơi không tự nhiên, ý đồ che giấu một tia hoang mang rối loạn dưới đáy mắt đó.
Chiến Cảnh Hoài lại hình như đã hiểu rõ điều gì đó, trong giọng điệu hơi mang theo một chút ý cười, ung dung thản nhiên dựa sát lại.
“Tiểu Lê, em đang nghĩ gì đó?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây