Nghênh đón ánh mắt tìm tòi của Chiến Cảnh Hoài, Thẩm Lê bèn hắng giọng mấy cái để che giấu, ánh mắt còn đứng đắn nghiêm túc hơn cả lúc vào Đảng.
“Chiến đại ca, mau ngủ thôi, ngày mai sẽ bận lắm.”
Nói xong liền tăng tốc nhịp bước, chui đầu vào trong ổ chăn, vội vàng bấm nút tắt đèn bàn.
Giống như đang sợ nếu trễ một phút, thì sẽ bị phát hiện chuyện gì đó vậy.
Ánh mắt của Chiến Cảnh Hoài quét qua, trong nháy mắt hình như đã hiểu rõ điều gì đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây