Thẩm Lê cười nhẹ một cái, vẫy tay với anh: “Chiến đại ca.”
Chiến Cảnh Hoài nhìn về phía cô, ngay giây phút này ánh mắt vốn lãnh đạm hờ hững đó cũng giống hệt như băng tan.
Anh chủ động đi về phía Thẩm Lê với khuôn mặt không thay đổi sắc thái dưới ánh mắt vây xem của rất nhiều thí sinh trên lầu.
“Tiểu Lê, anh đến đón em đi quân khu.”
Nói xong, người đàn ông liền tự nhiên lấy cái lá vừa mới rơi trên đỉnh đầu của cô xuống giúp cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây