“Được rồi, sau này có chuyện gì, đều có thể đến tìm tôi.”
Thẩm Lê biết được sự chăm sóc của anh là do nể mặt ông cụ Chiến, trong lòng vừa áy náy lại vừa cảm kích, chân thành cúi đầu chào anh.
“Sau này chúng tôi nhất định sẽ không gây phiền phức cho ngài, ngài không cần cố tình chăm sóc chúng tôi đâu.”
Khương Thư Lan đã sớm vào cửa, chỉ có Thẩm Lê ở bên ngoài tạm biệt Chiến Cảnh Hoài.
Đứng trước tầm mắt dịu dàng của cô gái nhỏ, ngữ khí rõ ràng rất chân thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây