Từ sau khi Thẩm Thanh Diễn chuyển đến đây, mấy ngày nay, gần như mỗi ngày đều đến giúp đỡ, động tác cuốc đất ngày càng thông thạo, tự nhiên.
Nhưng cho dù là vậy, Khương Thư Lan vẫn cảm thấy có hơi không thích ứng.
Bàn tay nhận lấy cái cuốc của ông ấy không cẩn thận chạm vào tay bà ấy, Khương Thư Lan giật mình, theo bản năng rụt tay lại, lùi ra sau vài bước, nhằm duy trì khoảng cách.
“Thực sự cảm ơn anh, nhưng hẳn là anh cũng rất bận nhỉ, chuyện nhỏ như cuốc đất tưới cây này tôi tự làm là được rồi, không nên làm phiền anh.”
Giọng điệu của bà ấy khách sáo xa cách, nhưng Thẩm Thanh Diễn không để tâm, không chút để ý nắm lấy cái cuốc, cười cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây