Bà ấy áy náy mà cười cười: “Ngài đối tốt với chúng cháu, chúng cháu cũng sẽ——”
Anh vũ kêu lên: “Ăn cơm, ăn cơm, ăn cơm!”
Đứa nhóc này giống như có linh tính vậy, hiểu được ý của ông cụ Chiến, đúng là không uổng công ngày thường cho nó ăn gạo mà.
“Đến con chim cũng đói bụng rồi, hai người các cháu không đói hay sao?”
Ông cụ Chiến trực tiếp kéo cánh tay Thẩm Lê, vừa thúc giục hai người đi về phía trước, vừa u oán mà thở dài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây