Ông ấy cũng không hề nói mấy lời vô dụng, mà hứa hẹn nói: “Thư Lan, chuyện ly hôn, cứ để chú giải quyết, chắc chắn sẽ không để cháu chịu thiệt, nhân lúc còn sớm phải thoát ra khỏi cái nhà đen đủi kia.”
“Không được!” Khương Thư Lan không muốn khoản tiền bồi thường sắp tới tay lại giống như vịt đã nấu chín mà bay đi vậy.
Bà ấy cực kỳ vội vàng, gần như là ngay khi ông cụ Chiến vừa dứt lời đã buột miệng thốt ra hai chữ này.
“Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, chẳng lẽ cháu còn trông cậy vào việc hắn ta đột nhiên bộc lộ tình thương của cha, sau đó trở nên có trách nhiệm sao?”
Ông cụ Chiến chỉ sợ Khương Thư Lan vẫn mù quáng tin tưởng ông ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây