Lục Trì nói lớn, giống như sợ người trước mặt không nghe thấy.
Lục Trí nhắm mắt, cố kiềm chế cơn tức giận, cô ấy lạnh lùng ngẩng đầu: “Đưa đây.”
Thấy cô ấy không nổi giận, Lục Trì còn cho rằng bản thân còn có thể tiếp tục khoe khoang, cậu ấy tiếp tục đắc ý.
“Không đưa, trừ phi em thừa nhận tôi rất ưu tú, thừa nhận rất nhanh sẽ xếp bên dưới tôi, lúc ấy tôi mới đưa cho em!”
Lời này vô cùng trẻ con, người không biết chắc còn tưởng rằng cậu ấy là học sinh tiểu học chưa tốt nghiệp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây