Anh ta không thèm gỏi, đã xác định thân phận của Thẩm Vĩnh Đức, đồng thời cũng phân rõ giới hạn.
“Ông đừng gọi tôi là đồng chí, khu nhà quân khu có quy định người không có quyền hạn thì không được ra vào, tôi không có giúp ông được.”
Thẩm Vĩnh Đức vừa tức vừa thẹn, trên mặt nóng rát đến mức đau đớn.
Chỉ là tên gác cổng mà thôi, cứ làm như mình cao quý lắm!
Ông ta cảm thấy tầm mắt của mọi người xung quanh có chút khác thường, chỉ hận không thể kiếm cái khe để chui vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây