Thẩm Lê lộ ra vẻ mặt mê tiền: “Nói đúng hơn thì là lão vương bát tài.”
Nói xong cô dịch lại gần Chiến Cảnh Hoài, nói nhỏ với anh về chuyện di sản của Thẩm Vĩnh Đức.
Nói xong cô tự tin vỗ ngực: “Bây giờ em là tiểu phú bà, hoàn toàn đủ sức nuôi được anh.”
“Một bữa cơm có coi là gì, lúc nào anh cần tiền đều có thể nói với em.”
Thấy vẻ mặt vô tư của Thẩm Lê, hai hàng lông mày của Chiến Cảnh Hoài trầm xuống, mang theo một chút lo lắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây