Con ngươi Dịch Vĩ xoay chuyển, đưa một cây bút và một quyển sổ tớ trước mặt cô ta.
“Được, nếu mày nói mày đến từ tương lai, vậy ngoài nội dung nghiên cứu trong sổ ghi chép ra thì mày còn biết gì nữa, viết hết ra cho tao.”
Đợi đến khi họ cùng nhau giao cho tổ chức, cũng coi như là lập được công lớn.
Dịch Phù lại sững sờ: “Vẫn còn… còn phải viết sao?”
Phần lớn cô ta đã viết hết vào cuốn sổ tay kia, hơn nữa đã xuyên qua lâu như vậy, thực sự cô ta không thể nhớ được nhiều…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây