Có lẽ đúng là bởi vì đã được trải qua ngày lành chân chính, cho nên mới càng thêm cảm thấy mỗi ngày của trước đây, chính mình đều giống như là cái xác không hồn.
Bà ấy kéo màn, ló đầu ra từ cửa sổ, trời bên ngoài sắp bình minh.
Khoé mắt Khương Thư Lan cong lên: “Chờ một chút, mẹ nấu mì sợi cho con ăn.”
Bà ấy vặn bếp, thuần thục mà đảo dầu nóng tráng nồi, bỏ hành đã cắt xong vào đảo đều, sau khi xào thơm, mới đổ nước vào.
“Tiền bồi thường di dời, là bao nhiêu vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây