Mãi cho đến khi ba người bọn họ rời đi, lúc này Khương Thư Lan mới xuất hiện lại.
Bà ấy nhấc hòn đá dưới gốc cây bạch quả ở đầu ngõ lên, lấy ra cây bút ghi âm mà bà ấy vừa giấu bên dưới.
Nhấn nút dừng tạm, Khương Thư Lan đàng hoàng cất bút ghi âm đi, lên xe đạp, đổi đường, vội vã về nhà.
Vừa về đến nhà, Khương Thư Lan lập tức gọi ông nội Khương và Thẩm Lê, rồi cùng nhau đi vào không gian.
Mở bút ghi âm lên, giọng nói đầu tiên xuất hiện là của Dịch Vĩ: “Rõ ràng là tôi nhìn thấy người rẽ vào đây…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây