“Chuyện đó giống như mẹ từng trải qua vậy, quá dọa người, mẹ thấy con ở nơi băng thiên tuyết địa, lạnh lẽo như vậy…”
Khương Thư Lan nói không được nữa, hình ảnh trong mơ lại xuất hiện ở trước mắt.
Bà ấy ôm lấy Thẩm Lê, như sợ rằng con gái sẽ ngay lập tức biến mất.
“Là mẹ không có bảo vệ tốt cho con, mới để con gả cho kẻ phụ lòng đó, làm khổ cả đời.”
Khương Thư Lan sờ ngọc bội đang treo trên cổ Thẩm Lê, đặt ở lòng bàn tay vuốt ve, còn chưa ổn định lại từ trong kinh sợ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây