Chiến Cảnh Hoài hoàn toàn không có thời gian để ý tới vậu ấy, anh không ngừng bố trí, lúc nào cũng chú ý đến tình hình lũ lụt.
Lục Trì lo lắng đến mức đấm lên vai anh: “Cảnh Hoài, cậu có nghe thấy tôi nói không, cậu thật sự không muốn sống nữa rồi sao?!”
Chiến Cảnh Hoài đột nhiên không kịp phòng ngừa hơi lỏa đảo. Sau đó anh lập tức đứng vững, chỉ vào con đập và doanh trại cách đó không xa.
“Chúng ta có thể nghỉ ngơi, trận lũ có nghỉ ngơi không?”
“Trại của các nạn nhân đều ở dưới đó, bên dưới còn có rất nhiều gia đình. Tôi nghỉ ngơi, phạm vi thiệt hại đã được mở rộng hơn nữa, bao nhiêu người, bao nhiêu gia đình, bao nhiêu tài sản sẽ vị vậy mà phải trả giá?!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây