Khương Thư Lan sẽ không vì cái kẻ Thẩm Vĩnh Đức không ra gì kia mà muốn chết muốn sống, bà phải sống thật tốt vì con gái của mình.
Trái tim của Thẩm Lê cũng run rẩy theo, duỗi tay sờ nước mắt trên mặt Khương Thư Lan, nội tâm bị sự áy náy tra tấn đau đớn muốn chết, cảm thấy chính mình không xứng với tình thương của mẹ tốt như vậy.
“Trước đây con cũng không đúng, tin lầm vào lời nói dối của Thẩm An Nhu, cho rằng mẹ không yêu con, vẫn luôn tránh né mẹ——”
“Cái gì?” Khương Thư Lan chỉ là nghe xong cái mở đầu, đã gấp đến độ phun một ngụm xuống mặt đất.
Nghĩ đến trước đây con gái theo bản năng tránh né chính mình, trái tim bà ấy đau giống như bị kim đâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây