Nhưng cô ta chưa bao giờ nghĩ đến việc chiếm lấy vị trí của Thẩm Lê.
Bây giờ tận mắt chứng kiến đoạn quá khứ này, cô ta mới biết Thẩm Lê là người không xứng đáng.
Một người đàn ông trọng tình trọng nghĩa như Chiến Dật Hiên phải có được được một người biết quý trọng.
Cô ta nhếch mép mỉa mai: “Nhưng không sao rồi, anh không cần phải sợ, em sẽ không bao giờ rời xa anh.”
Dịch Phù vô thức đưa tay muốn chạm vào trán của Chiến Dật Hiên, nhưng đúng lúc này Chiến Dật Hiên lại chậm rãi mở mắt ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây